Sương Anh

Thương






Nào ai muốn bỏ quê đâu
Vì sự sống phải đành lìa nơi cắt rún
Đất miền Trung luôn bị thiên tai khốn đốn
Rủ nhau vào Sài Thành làm lụng kiếm miếng cơm ăn.

Đất phương Nam giúp người khó khăn
Họ tất bật không kể nhọc nhằn quanh năm suốt tháng
Chuyện gì cũng làm từ bán vé số, hát rong đến công việc nặng
Cũng chẳng từ nan miễn có đồng tiền mua thực phẩm sống qua ngày.

Dân tôi đó họ vất vưởng lất lây
Với mong ước tìm được việc làm độ nhật
Có những người sau công việc khác nào hành khất
Co ro trong tấm chăn ở công viên lấy sức quần quật ngày mai.

Covid xuất hiện người lây nhiễm đầy
Bị giản cách không việc làm sao mà sinh sống
Dịch bệnh lây lan thành phố Sài Gòn đang gặp biến động
Người tha phương cầu thực không thể ở lại đành phải trở về quê.

Dù xa diệu vợi lắm nhiêu khê
Tay ẳm tay bồng chưa kể nhiều hiểm họa
Nhưng... ở quê nhà Mẹ nghèo nhìn đàn con hối hả
Gánh gồng tất tả quay về nhà giọt nước mắt xót xa rơi...
***
THƯƠNG... không thể thốt nên lời
Bao giờ cuộc sống dân tôi yên bình
Trầm kha một kiếp điêu linh
Cầu xin Phật độ an sinh dân nghèo

Sương Anh

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 11 tháng 9 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Thương"